Publisher's Synopsis
Nhon duyên nào dể Triết lý gặp Thi ca mà thành chuyện tu duy, trải nghiệm suốt một chặng duờng dày dạn, luân luu của cuộc sống. Có lẽ tâm thức dã góp phần vào cái tu duy, trải nghiệm ấy dể tác thành một mẫu huyễn hoặc, phù trầm của kiếp nhân sinh. Những hình ảnh don so, dung dị; những tiếng cuời, tiếng khóc hãy còn lảng vảng dâu dây. Lảng vảng nhu là một thứ Triết lý nhạt nhu suong và một thứ Thi ca mềm nhu sữa. Suong và sữa nuong nhau dể hiện hữu, dể sinh tồn, dể có, dể không nhu một huyễn tuợng trên dỉnh núi cao, trong lòng biển sâu. Triết lý và Thi ca nhu một cuộc dùa giỡn của ngôn ngữ từ thời xa xua; từ thuở mang to của con nguời có mặt trên trái dất. Từ dó, con nguời có dời sống Triết lý nhu một thực tại và Thi ca là những lời nói, sự diễn dạt qua ý vị, tâm tình muôn thủa của con nguời. Thi ca nhu tiếng khóc của em bé và Triết lý nhu Mẹ cho con bú. Nhu thị Tuớng. Nhu thị Tánh. Nhu thị Thể. Nhu thị Dụng... Nhu thị Cứu Cánh Bổn Mạt. Nhu thị là Nhu thị.
Những gì duợc gởi gấm trong Triết lý và Thi ca chỉ nhu là một bông hoa khế ở lung dồi. Một gác chuông quạnh hiu trên triền núi. Hay trong chiếc cốc của Ôn cho vo theo tháng nam mòn mỏi. Chiếc cốc còn dó mà Ôn giờ ở dâu? Một cội tùng già trên bờ sông lởm chởm dá, luôn che chở dòng nuớc dổ xuống từ nguồn suối cao, rì rào bất tận. Một chiếc tháp rêu phong. Thầy ung dung trong chiếc áo bạc màu nắng gió; thời gian phôi pha, mỏi mòn chẳng dợi chờ. Thầy dã ra di nhu bao nguời dã ra di. Ai còn lại nhu những bóng mờ huong khói, dể biết thuong yêu mà gìn giữ. Xin dừng tàn phá co dồ nuớc non...
Xin duợc gởi gấm trong Triết lý và Thi ca một tấm lòng, một niềm tin yêu to lớn của thời mang to lên ngôi vô thuợng giác. Một niềm tin yêu bất hoại, luôn duợc sống tram kiếp, ngàn dời noi dó. NGUYÊN SIÊU