Publisher's Synopsis
Cuốn sách này tập hợp một số bài viết của tôi dã dang trên VOA blog.[1] Ðuợc viết trong những thời diểm khác nhau, tất cả dều xuất phát từ một ám ảnh duy nhất: Việt Nam.
Ðến nay, thời gian tôi sống ở ngoại quốc dã nhiều hon hẳn thời gian tôi sống ở Việt Nam. Vậy mà, lạ, không hiểu tại sao, tôi cứ dau dáu nghi về Việt Nam mãi. Nhìn cảnh dẹp: nghi dến Việt Nam. An một món an lạ nghi dến Việt Nam. Nghi về Việt Nam cả trong những giấc mo. Duờng nhu cái cuống rốn ba mẹ tôi chôn, dâu dó, nhu một phép mầu, níu tôi lại, khiến tôi không thể thanh thản tự nhận mình là nguời Úc, vui và buồn trên mảnh dất hiền hoà của Úc, tự hào với một số thành tựu của mình tại Úc. Lúc nào tôi cung lửng lo.
Có lẽ một trong những bi kịch oái oam trong dời của tôi là, mặc dù lúc nào cung hoài huong và hoài niệm nhu thế, tôi lại bị cấm nhập cảnh vào Việt Nam. Viết lách trở thành một sự dền bù. Với nó, tôi duợc về Việt Nam bằng chữ. Yêu ngôn ngữ trở thành một cách yêu nuớc. Một lúc nào dó, tôi lại thấy dó là một diều hay: Quan sát dất nuớc từ vị trí ở ngoài, rất xa, nhu một nguời ngoại cuộc, mọi vấn dề sẽ dễ sáng tỏ hon khi chúng duợc dặt trong tuong quan so sánh với những cái khác. Những cái của thiên hạ. Ở khắp noi.
Luu vong dạy tôi bài học về toàn cầu hoá.
Nghi lại, tôi không có gì dể ân hận.
10/2021
N.H.Q.
[1] https: //www.voatiengviet.com/z/1782